Tổng số lượt xem trang

Powered By Blogger

Tìm kiếm Blog này

Trang

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011

Gửi Bích Loan!


Chào Bích Loan!

Xin cám ơn Bích Loan đã có dòng tâm sự về Má,

Nhân đây cũng tặng cho BL và những ai còn Mẹ bài thơ:



NHỚ MẸ

Vu Lan

Gió thu nhẹ thổi sang mùa
Phố buồn lặng lẽ chuông chùa vọng đưa
Chạnh long theo những hạt mưa
Con thương nhớ mẹ quê xưa năm nào
Mái tranh tiếng Mẹ ngọt ngào
Ru con giấc ngủ dạt dào ấm êm
Nhiều khi nhớ Mẹ trong đêm
Hồn con tê tái như thêm trái sầu
Mẹ ơi ! lòng trẻ u hoài
Bơ vơ năm tháng lạc loài khổ đau
Thời gian tóc mẹ phai màu
Cuộc đời của Mẹ biết sao tính lường
Mẹ ơi! Vạn nẻo con đường
Có đi mới hiểu tình thương Mẹ hiền
Đời con xuôi ngược bao miền
Nhưng tình của Mẹ là niềm yêu thương
Vu Lan kinh gọi ngàn phương
Hiếu ân con trẻ vấn vương trong lòng
Áo con cài cánh hoa hồng
Thắm tươi tình Mẹ như đồng lúa xanh.

Thích Huyền Lan

Thường thì chúng ta không phải là không thương Mẹ, nhưng vô vì mãi mê lo cho cuộc sống mưu sinh. Mãi cho đến khi Mẹ mất mới: Lúc bấy giờ mới biết thương Mẹ thì còn ý nghĩa gì! Ta nên hãy thương Mẹ, ngay khi Mẹ ta còn sống. Vì không có cái buồn nào bằng cái buồn mất Mẹ đó ai ơi!

Bích Loan! cố gắng gọi điện về thăm hỏi thường xuyên và nếu có điều kiện thì nên về thăm Cô Tư nhé.

Chứ đừng để một ngày nào đó thổn thức, đớn đau:

Cành hoa đỏ con cài trên áo trắng
Nhưng than ơi! nay đã chuyển màu rồi.

Mùa Vu Lan năm nay sắp đến, trên áo con không còn cài hoa đỏ thắm mà thay vào đó là một hoa hồng màu trắng và con biết rằng, con thật sự đã mất Má rồi, Má ơi!

Tới hôm nay con mới cảm thông và thấm thía với :
“Tâm Sự Người Cài Hoa Trắng”
“Mẹ hiền ơi! Mùa Vu Lan sắp về rồi, người ta đang say cùng đời, hoa hồng đỏ thắm trên môi. Còn mình con, lang thang nhặt cành hoa trắng, nghe cay đắng tìm về trong hồn, đời mất vui khi Mẹ chẳng còn.”

“Hoa hồng với hai màu, một đỏ
Dành cho ai còn Mẹ trên đời.
Và một trắng dành cho ai đó
Mất Mẹ rồi trọn kiếp mồ côi”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.